Chương 50: GẶP SẦU KHỔ HÃY TÍN THÁC VÀO THIÊN CHÚA

Mong được an ủi

- Lạy Thiên Chúa, lạy Cha rất thánh! Xin chúc tụng Chúa bây giờ và mãi mãi, vì điều gì Chúa muốn, Chúa đã làm và điều gì Chúa làm cũng tốt.

       Xin cho tôi tớ Chúa được vui mừng, không phải vui mừng với mình hay với ai khác mà chỉ với Chúa thôi, vì lạy Chúa! Chính Chúa là hoan lạc, là hy vọng và phần thưởng cho con, Chúa là hạnh phúc và vinh hiển của con.

       “Tôi tớ Chúa có gì mà không là do Chúa ban cho” , mặc dầu con không đáng. Tất cả là của Chúa: cả điều Chúa đã cho đi cũng như điều Chúa đã thực hiện. “Con túng nghèo và vất vả ngay từ lúc còn niên thiếu” . Có lúc hồn con buồn

muốn khóc, có lúc con xao xuyến vì dục tình khuấy phá.

       Con mong được vui trong an bình. Con cầu xin thứ an bình của con cái Chúa, của những người được chính tay Chúa dưỡng nuôi trong ánh sáng an ủi.

       Nếu Chúa cho được bình an, nếu Chúa đổ tràn ngập trên con niềm vui thánh thiện, linh hồn tôi tớ Chúa sẽ đầy hoan lạc và nhiệt tâm ca ngợi Chúa.

       Nhưng nếu Chúa không ban, như Chúa đã thường làm, tôi tớ Chúa sẽ “không tài nào chu toàn được giới răn Chúa” , mà quỳ gối đấm ngực vì không còn được như “lúc ánh sáng Chúa chiếu giãi trên đầu” và “ẩn dưới bóng Chúa” , để tránh những tấn công của cám dỗ.

 

Đau khổ do Chúa tiền định

 

Lạy Chúa rất công bình và muôn đời đáng ca tụng! Đã đến lúc Chúa thử thách tôi tớ Ngài.

 

       Lạy Chúa khoan nhân! Giờ đây tôi tớ Chúa phải chịu một vài đau khổ vì Chúa là phải lắm.

 

       Lạy Chúa muôn đời khả kính! Đây đã đến giờ Chúa định từ muôn thuở, giờ mà tôi tớ Chúa phải chịu áp đảo bên ngoài một thời gian, nhưng thâm tâm vẫn luôn sống với Chúa.

 

       Tôi tớ Chúa cần bị khi dể, bị giày đạp, bị thua kém người đời, bị sầu héo, vì đau khổ và ưu tư một thời gian, để rồi phục sinh với Chúa trong ánh bình minh của một ngày mới, và được vinh sáng trên trời.

 

       Lạy Chúa là Cha rất thánh! Cha đã định thế, muốn thế và điều Cha truyền phải đem thi hành.

 

       Được chịu đau khổ và nhục nhã ở đời vì lòng mến Chúa, chịu bao nhiêu lần và bởi bất cứ ai mặc ý Chúa muốn: đó là một hồng ân Chúa dành riêng cho những bạn yêu của Chúa.

 

       Không gì xảy đến trên đời mà không do thánh ý và chương trình Chúa xe định và không có một lý do đích đáng.

 

       “Lạy Chúa! Chúa hạ con xuống, thực là ích lớn cho con, để con hiểu tỏ đức công bình Chúa”, và để con chừa hẳn tính kiêu ngạo và phô trương.

       Phải nhuốc hổ, bẽ mặt là ích lợi cho con, để con đừng tìm người đời mà chỉ tìm Chúa an ủi cho.

 

       Nhờ đó con học biết kính sợ lý đoán sâu dày của Chúa. Lạy Chúa! Vì Chúa thử thách cả người lành lẫn kẻ dữ; nhưng lúc nào Chúa cũng công bình, chính trực.

 

       Con cảm tạ Chúa, lạy Chúa! Vì Chúa đã không thứ tha con mà còn dùng roi đánh nát mình con, chất nặng đau khổ trên con và lấy gian nan vây bọc con cả trong lẫn ngoài.

 

Đau khổ sửa trị ta

 

Khắp gầm trời, không gì an ủi được con ngoài Chúa. Lạy Chúa Trời con! Chúa là y sĩ trên trời xuống chữa bệnh linh hồn, “Chúa đánh bị thương rồi lại chữa khỏi, Chúa đem xuống hỏa ngục rồi lại đem lên” .

 

“Con thuộc quyền Chúa và Chúa dùng roi để sửa dạy con” .

 

       Vâng, lạy Chúa là Cha lân ái! Con đây ở trong tay Cha, con cúi đầu chịu roi Cha sửa dạy.

 

       Cha hãy đánh vào lưng, vào cổ con, để uốn tính ngang tàng con theo ý Cha. Cha hãy làm như Cha thường quen làm, để con thành một đồ đệ khiêm tốn

và thảo hiền, biết tùng phục mọi huấn lệnh Cha.

 

       Con hiến toàn thân con và mọi sự thuộc về con cho Cha để Cha sửa dạy. Con thà chịu sửa phạt đời này còn hơn chịu thiêu đốt đời sau.

       Cha biết tất cả và biết rõ từng việc: không có gì trong lương tâm người ta mà giấu được Cha.

 

       Cha biết mọi việc trước khi nó xảy đến. Cha không cần phải ai báo cáo hay trình bày những gì xảy ra trên mặt đất.

 

       Cha biết điều gì lợi có thể giúp con tiến bộ, và Cha biết đau khổ giúp thiêu hủy những cáu ghét của thói hư.

 

       Cha hãy định đoạt về con mặc thánh ý Cha và đời sống con không còn ai biết rõ hơn Cha, xin Cha đừng từ bỏ nó.

 

Đau khổ giúp thánh hóa

 

Lạy Chúa! Xin dạy con biết điều con phải biết, yêu điều con phải yêu, khen điều đẹp ý Chúa hơn cả, chuộng điều Chúa chuộng và khinh điều Chúa khinh.

       “Đừng để con xét đoán theo xác thịt, đừng để con quyết định theo lời nói của người ngây dại” một hãy giúp con phân biệt rõ điều hữu hình với điều thiêng liêng, và luôn luôn tìm điều đẹp ý Chúa trên hết.

 

       Giác quan người ta rất hay lầm khi xét đoán. Những người sùng bái đời cũng thế, vì chỉ biết yêu cái trước mắt.

 

Được người khác tôn trọng, có vì thế mà khá hơn đâu!

 

       Và khi người này tâng bốc người khác: đó là người nói dối đánh lừa người nói dối, người phô trương đánh lừa người phô trương, người mù dắt người mù, bệnh chữa bệnh, thực ra lời khen đó chẳng qua chỉ là mai mỉa.

       Vì như thánh Phanxicô nói: “Trước mắt con, người ta thế nào, người ta vẫn chỉ là thế, không hơn không kém”.

 

SUY NIỆM

 

Đôi lúc hình như Chúa bỏ ta: không một an ủi, không một hứng thú, không một tia sáng! Những cám dỗ, thử thách vây bọc quanh ta! Ta sắp thất vọng!

       Chúng ta buồn vì những lúc như thế. Nhưng chính Chúa Giêsu cũng không thoát được cảnh đày đọa tinh thần ấy, đã phải thốt lên: “Lạy Cha, sao nỡ bỏ con?”

       Chúa muốn thế để thử lòng tin tưởng và đức kính ái của ta. Chính lúc đó là lúc ta lập được nhiều công và nên giống Chúa Kitô hơn hết. Những lúc đó ta phải bình tĩnh cúi đầu chịu roi Chúa đánh cho đến khi cơn thử thách qua, và ta đừng quên nói như Chúa Giêsu:

 

       “Lạy Cha, con xin vui nhận và uống cạn chén đắng này như Cha muốn… Xin đừng theo ý Con một theo Cha… Con phó linh hồn ở tay Cha”.

 

I Cor. 4, 7 Ps.87, 16 Ps.118, 32 Job.29,3 Ps.16, 8 Ps.118,71.2 Tob. 13 Ps. 17, 36 Is.11,3